châu Nguyên Bình, có thời gian từng làm Chủ tịch Ủy ban hành chính kháng chiến châu,
sau này, đồng chí công tác ở Ban Công tác Nông thôn rồi Ban Nghiên cứu Lịch sử Đảng
tỉnh Cao Bằng, về hưu năm 1972 và mất năm 1976.
Để tưởng nhớ công lao của người Bí thư Chi bộ Chí Kiên, ngày 5-10-2009, HĐND
tỉnh Bắc Kạn ban hành Nghị quyết số 16/2009/NQ-HĐND về việc đặt tên đường Dương
Mạc Hiếu với điểm đầu đường từ ngã tư cầu Cạn, điểm cuối giáp với đường Kon Tum,
thị xã Bắc Kạn (nay là TP Bắc Kạn).
Cơ ở tin cậy của cách mạng
Đồng chí Dương Mạc Thăng kể: “Năm 1940, tổ chức đảng phân công đồng chí Võ
Nguyên Giáp vào Minh Tâm công tác với danh nghĩa thầy đồ người Kinh lên đây dạy
học. Bác Giáp mở lớp chính trị dạy cán bộ Trung ương và cán bộ tỉnh Cao Bằng một tuần
ngay tại cái hang gần nhà tôi. Mẹ tôi cùng một người dân khác là người tiếp tế lương thực,
thực phẩm. Hồi đó, mẹ tôi phải đi giã gạo khắp nơi để tránh con mắt dò xét của lính Pháp.
Từ nhà tôi đi lên chỗ tiếp lương thực chỉ khoảng 300m, nhưng mẹ tôi phải đi lòng vòng,
giả như đi ra đồng chăm sóc ngô để tránh sự nghi ngờ, theo dõi của địch.
Sáng mồng Một Tết Nguyên đán Nhâm Ngọ 1942, thầy giáo Văn mượn bộ đồ cưới
của cha tôi, đóng bộ, xuất hành về hướng Nam. Đi được một lúc, ông quay về gọi cha mẹ
tôi. Ông bà tưởng có chuyện gì vội chạy xuống, thấy thầy giáo Văn hớn hở, vẻ mặt lộ
niềm vui, nói: “Xích Thắng ơi, chị Đại ơi, cách mạng nhất định thắng lợi!”. Rồi ông nhắc
lại: Cách mạng nhất định thắng lợi... Cái tết dù trong hoàn cảnh bí mật, đồ ăn thức uống
đạm bạc, lại chỉ có 3 người ăn tết với nhau, nhưng mẹ tôi bảo sao mà vui thế, ấm cúng
thế, yên lành thế. Hai ông lại đi không một lời dặn lại. Lần này hai ông đi biền biệt. Có
lúc mẹ tôi thấy lo lắng trong lòng, đi hoạt động ở nơi khác, cơ sở họ có chăm sóc hai ông
được tốt không, nhất là thầy giáo Văn, sức khỏe vốn hơi yếu lại lạ nước lạ cái.
Đến sau này cách mạng công khai, nhân dân theo cách mạng đánh đuổi Nhật, trừng
trị bọn Việt gian phản động, giành chính quyền, mẹ tôi gặp ai cũng hỏi tin tức về hai ông.
Bà chỉ nhận được câu trả lời là cứ yên tâm, các ông vẫn sống mạnh khỏe, bận công tác
lắm, còn đang làm gì và ở đâu thì chẳng ai trả lời được. Sau này gia đình mới được biết
thầy Văn rời nhà tôi thì vào hoạt động ở Tam Kim. Cha tôi và thầy giáo Văn cùng với tổ
chức đoàn thể vạch kế hoạch Nam tiến theo chỉ thị của Bác Hồ. Sau đó, cha tôi và một số
đồng chí nữa tổ chức thành một đoàn Nam tiến xuống vùng Cốc Đán (Ngân Sơn, Bắc
Kạn). Thầy giáo Văn tổ chức một đoàn Nam tiến khác đông hơn, đi sâu xuống Bắc Kạn.
Các đoàn Nam tiến của hai ông đều gặp rất nhiều nguy hiểm, khó khăn, thử thách do địch
luôn bám sát, theo dõi, bao vây phục kích... nhưng các đoàn đều hoàn thành nhiệm vụ.
Phong trào cách mạng từ Cao Bằng đã lan xuống Bắc Kạn và nối với miền xuôi.
Ngày 22-12-1944, Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân được thành lập
theo Chỉ thị của lãnh tụ Hồ Chí Minh. Bác Văn là người lãnh đạo trực tiếp của Đội. Cha
tôi vinh dự được chọn, được đứng trong hàng ngũ của Đội, lại còn được giao trọng trách
là Chính trị viên của Đội. Đội ngũ cán bộ cách mạng rất đông đảo, nhiều người cũng đủ